NÉT NỔI BẬT CỦA BỘ SƯU TẬP LẦN NÀY LÀ HÃNG ĐÃ ÁP DỤNG CÔNG NGHỆ CHỐNG SHOCK ADIPRENE CỦA GIÀY THỂ THAO ADIDAS VÀO GIÀY DA TRUYỀN THỐNG
I. Thành phần doanh nghiệp giày da sử dụng vốn trong nước thuộc đối tượng cần được lột xác” nhằm tạo ra sức mạnh tương xứng với số lượng
Bởi khi quay trở về thị trường nội địa, lợi thế lớn của các doanh nghiệp trong nước là chủ động được hơn 70% nguồn nguyên phụ liệu phục vụ cho sản xuất. Tuy nhiên, để chiếm giữ thị phần ngay tại thị trường sân nhà lại không hề đơn giản vì gặp một thách thức rất lớn về hàng ngoại, chiếm đến 55% thị phần. Do vậy, muốn giành lại thị phần, các doanh nghiệp phải khắc phục các điểm yếu, đó là: khâu thiết kế mẫu mã, tạo dựng thương hiệu và chủ động nguồn nhân lực. Theo Hội da-giầy TPHCM, để tháo gỡ vấn đề này buộc các doanh nghiệp phải chấp nhận bắt đầu lại từ đầu và phải có thời gian để giành lại thị phần. Đây cũng là nội dung của cuộc trao đổi giữa phóng viên Đài với ông Nguyễn Văn Khánh - Tổng thư ký Hội da giầy TPHCM. Mỹ Trang. Ông Guo Weiwen, chủ tịch Tập đoàn Giày dép Wanbang, cho biết các doanh nghiệp Trung Quốc đang chuẩn bị cho vụ kiện này. 2 năm trước, tập đoàn Aokang đã dẫn đầu các công ty sản xuất giày kháng cáo phán quyết cuối cùng trong vụ kiện chống bán phá giá giày nhập khẩu từ Trung Quốc.Các doanh nghiệp kháng cáo cần phải nộp bảng điều tra chống bán phá giá mẫu trong vòng 15 ngày và trả lời bảng câu hỏi này trong vòng 40 ngày. Theo kết quả điều tra này, EU sẽ giày da nam simier đưa ra quyết định về vụ kiện chống bán phá giá. Thời gian rà soát thông thường kéo dài từ 12 đến 15 tháng. Thủ tục rà soát sẽ không cản trở việc thực hiện các biện pháp chống bán phá giá, song EU đã tuyên bố sẽ rút ngắn tối đa thời gian rà soát..Đang trưng bày tại hội chợ thời trang triển lãm Giảng Võ Hà Nội, chiếc giày khổng lồ thu hút khá nhiều người xem. Với chiều dài 2,72m, rộng 1,01m, cao 1,03m, nguyên liệu da thuộc 17m2, da lót 13m2, keo 20kg, dây khâu 300m do các nghệ nhân hội da giày xã Phú Yên, huyện Phú Xuyên Hà Tây miệt mài sản xuất.Chiếc giày kỷ lục này đã từng tham gia cuộc thi Tạo mẫu thiết kế giày 2007 với chủ đề Nhịp bước thời đại.Hoàng Hà. Triển lãm năm nay tập hợp khoảng 120 nhà sản xuất, cung ứng đến từ 13 quốc gia và khu vực. Nội dung triển lãm phong phú, từ máy móc sản xuất giày, da, sản phẩm da – da thuộc đến các phụ liệu giày, hóa chất, phụ kiện, da thời trang, da nội thất. Ban tổ chức cũng dành ra một khu vực trưng bày các mẫu giày đoạt giải của các nhà thiết kế trẻ đến từ 11 Quốc gia. Triển lãm không chỉ tạo điều kiện cho các doanh nghiệp tiếp cận với những công nghệ thiết bị , nguyên liệu mới mà còn là cơ hội cho các nhà sản xuất tiếp cận sâu rộng hơn thị trường tiêu thụ trong nước; tìm kiếm đối tác, xúc tiến xuất khẩu sang các thị trường Quốc tế. Bên lề triễn lãm còn có các hoạt động khác như: hội nghị Quốc tế, hội thảo tiếp cận thị trường. Triển lãm sẽ diễn ra đến hết ngày 10/9/2010. Từ 1/4, thuế chống phá giá giày mũ da vào EU có thể hết hiệu lực Da giày là một trong những ngành hàng dẫn đầu về kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam với thị trường rộng lớn như: châu Âu, Mỹ, Nhật Bản, Hàn Quốc… Năm 2010 là năm gặt hái được nhiều thành công và đánh dấu sự vươn lên mạnh mẽ của ngành da giày Việt Nam, với kim ngạch xuất khẩu đạt trên 5,2 tỷ USD. Da giày hiện là một trong 5 ngành xuất khẩu có mức kim ngạch xuất khẩu cao nhất nước. Với đà phát triển như vậy, mục tiêu đạt kim ngạch xuất khẩu da giày 5,4 tỷ USD trong năm nay có thể sẽ đạt được. Một tin vui nữa lại đến với ngành da giày, từ ngày 1/4 tới, thuế chống bán phá giá đối với giày mũ da Việt Nam chính thức được Liên minh châu Âu bãi bỏ. Điều đó có nghĩa, một loạt rào cản thương mại đối với sản phẩm giày, dép của Việt Nam do Liên minh châu Âu áp dụng suốt 4 năm qua được xóa bỏ hoàn toàn. Đây sẽ là cơ hội lớn cho doanh nghiệp sản xuất da giày Việt Nam mở rộng thị phần sang các nước châu Âu.Trước tin vui này, nhiều doanh nghiệp sản xuất da giày Việt Nam đang gấp rút tìm cho mình hướng đi mới, định ra chiến lược phát triển để đẩy mạnh xuất khẩu sang thị trường châu Âu đồng thời vẫn có chỗ đứng vững trên thị trường nội địa, đổi mới phương thức sản xuất, cải tiến mẫu mã sản phẩm là những phương pháp được các doanh nghiệp tính tới. Ông Phương Thừa Vũ, Phó Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần đầu tư xuất nhập khẩu da giày Hà Nội cho biết: Bãi bỏ thuế chống bán phá giá là một trong những thuận lợi của các doanh nghiệp sản xuất giày dép, các doanh nghiệp xuất khẩu giày vào EU sẽ có nhiều cơ hội để gia tăng đơn hàng cũng như sản lượng, đẩy mạnh xuất khẩu giảm nhập siêu. Theo tôi, các doanh nghiệp cần có chiến lược để quản lý sản xuất tốt, tăng năng suất lao động, giảm giá thành sản phẩm và có thêm định hướng mang giày da nam hàn quốc tính chất chuyên sâu rồi có những sản phẩm truyền thống”.Cơ hội mở rộng xuất khẩu đã rõ, nhưng theo bà Nguyễn Thị Tòng, Phó Chủ tịch, Tổng Thư ký Hiệp hội Da giày Việt Nam, sự phát triển của ngành da giày vẫn đang tiềm ẩn những yếu tố thiếu bền vững, điển hình là thiếu nguyên liệu, lao động không ổn định, sự cạnh tranh quyết liệt của các nước xuất khẩu da giày. Vì vậy, trong chiến lược phát triển của mình, ngành Da giày luôn chú trọng củng cố thị trường nội địa. Mới đây, Hiệp hội Da giày Việt Nam đã phối hợp với Viện Nghiên cứu Da giày Việt Nam xây dựng định hướng phát triển cho ngành giai đoạn 2010-2020, tầm nhìn đến 2025, trong đó phát triển thị trường nội địa là một trong những chiến lược hàng đầu của ngành. Bà Nguyễn Thị Tòng nhấn mạnh: Trong quy hoạch phát triển đến năm 2020, ngành chú trọng phát triển thị trường nội địa, định hướng các doanh nghiệp tập trung vào thị trường nội địa với 87 triệu dân. Khi phát triển được thị trường nội địa buộc các doanh nghiệp sẽ quan tâm đến việc phát triển thương hiệu và nhãn hiệu riêng để có thể đứng vững trên thị trường và từ đó mới thúc đẩy phát triển ngành công nghiệp của chính mình. Hiện nay, phát triển thị trường nội địa là giải pháp tốt nhất cho các doanh nghiệp sản xuất da giày Việt Nam. Khi quay về chiếm lĩnh được thị trường nội địa, phát triển các sản phẩm da giày cao cấp…, ngành da giày sẽ giảm dần được tỷ lệ gia công hàng, xây dựng được thương hiệu với thị trường quốc tế và xuất khẩu ở phân khúc thị trường cao hơn, có giá trị kinh tế hơn, đảm bảo sự phát triển bền vững. Cùng với đó, các chuyên gia thị trường trong ngành da giày cũng đề ra nhiều giải pháp nhằm nâng cao sự phát triển như: Chăm lo hơn nữa đời sống của người lao động nhằm nâng cao chất lượng cuộc sống, có cơ chế chính sách ưu đãi để người lao động thực sự gắn bó với nghề, nâng cao tay nghề, cải tiến kỹ thuật, tạo ra nhiều mẫu mã mới, đáp ứng yêu cầu của thị trường trong nước và thế giới. Bà Nguyễn Thị Tòng cũng cho biết, về nguyên tắc sản xuất, ngành yêu cầu các doanh nghiệp nâng cao chất lượng sản phẩm để đáp ứng yêu cầu của người dân trong nước và người dân quốc tế, bởi hiện nay yêu cầu của người tiêu dùng rất cao. Nếu sản phẩm không đáp ứng yêu cầu nó sẽ bị loại khỏi thương trường.Mục tiêu chiến lược ngành da giày đặt ra đến năm 2020 là đạt kim ngạch xuất khẩu từ 13-14 tỷ USD sản phẩm giày dép các loại, chủ động đến 80% nguyên phụ liệu, chiếm lĩnh trên 60% thị trường nội địa. Với những tiềm năng và thuận lợi sẵn có, cùng với việc xóa bỏ rào cản thương mại của Liên minh châu Âu, hy vọng trong tương lai, ngành da giày Việt Nam sẽ có diện mạo mới, kim ngạch xuất khẩu tăng, thị trường xuất khẩu mở rộng, góp phần tích cực vào sự phát triển kinh tế, xã hội của đất nước./. Bởi khi quay trở về thị trường nội địa, lợi thế lớn của các doanh nghiệp trong nước là chủ động được hơn 70% nguồn nguyên phụ liệu phục vụ cho sản xuất. Tuy nhiên, để chiếm giữ thị phần ngay tại thị trường sân nhà lại không hề đơn giản vì gặp một thách thức rất lớn về hàng ngoại, chiếm đến 55% thị phần. Do vậy, muốn giành lại thị phần, các doanh nghiệp phải khắc phục các điểm yếu, đó là: khâu thiết kế mẫu mã, tạo dựng thương hiệu và chủ động nguồn nhân lực. Theo Hội da-giầy TPHCM, để tháo gỡ vấn đề này buộc các doanh nghiệp phải chấp nhận bắt đầu lại từ đầu và phải có thời gian để giành lại thị phần. Đây cũng là nội dung của cuộc trao đổi giữa phóng viên Đài với ông Nguyễn Văn Khánh - Tổng thư ký Hội da giầy TPHCM. Mỹ Trang .. Trong mỗi đôi giày được sản xuất tại Việt Nam, hiện có đến trên 60% nguyên liệu phải nhập khẩu. Điều này xem ra vẫn rất khó cải thiện trong những năm tới? Ngoài các vật tư như bao bì, đế giày và nguyên liệu đóng gói thành phẩm đạt tỷ lệ nội địa hóa từ 80% đến 90%, hàng năm, ngành da giày Việt Nam phải nhập khẩu da thuộc thành phẩm, nguyên liệu giả da cao cấp để làm mũ giày, nguyên liệu sản xuất đế, các vật tư trang trí cao cấp, cũng lên đến 80-90%. Dù chúng tôi đã nỗ lực hạn chế nhập khẩu nguyên liệu, nhưng tỷ lệ nhập vẫn rất khó giảm được trong ngắn hạn. Thời gian qua, ngành da giày đã tìm cách phát triển các lĩnh vực cung ứng nguyên phụ liệu và công nghiệp phụ trợ, nhưng nhiều địa phương đã từ chối những dự án trong diện này, nhất là lĩnh vực thuộc da, do đây là một ngành nghề có tính ô nhiễm cao? Đúng vậy. Chúng tôi đã đi đến nhiều địa phương, nhưng thường bị họ từ chối vì sợ gây ô nhiễm môi trường. Hiện trong nước chỉ có hơn 20 doanh nghiệp Việt Nam và 5 doanh nghiệp nước ngoài hoạt động trong lĩnh vực thuộc da. Do năng lực cũng như công suất của các doanh nghiệp này còn hạn chế, nên chúng tôi không thể không nhập khẩu. Đã đến lúc cần phải khuyến khích các doanh nghiệp da giày chuyển dịch sản xuất về các tỉnh, thành phố khác, chứ không thể bám víu vào các thành phố lớn mãi được. Quan điểm của ông về vấn đề này như thế nào? Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này, vì điều đó sẽ giảm thiểu được sự mất cân đối nghiêm trọng về lao động, cũng như các cân đối xã hội khác. Theo tôi, những vùng có lợi thế về lao động và giao thông nên quy hoạch theo hướng chuyên sản xuất mũ giày, vì đây là khâu chiếm đến 65% lao động toàn ngành. Đồng thời, giữ nguyên hiện trạng các doanh nghiệp ở Vùng Kinh tế trong điểm phía Nam, miền Trung, miền Bắc, nhưng phải dành một phần cơ sở vật chất của các doanh nghiệp ở những nơi đó làm các trung tâm thiết kế mẫu, xây dựng thương hiệu, các trung tâm thương mại và trung tâm mua bán nguyên phụ liệu, duy trì phần sản xuất cốt lõi ở khâu đế và các sản phẩm hoàn thiện giày số lao động chỉ chiếm 35%. Để tốc độ tăng trưởng trong những năm tới vượt mức 10-15% như hiện nay, ngoài 2 thị trường truyền thống là châu Âu và Mỹ, tới đây những thị trường nào sẽ được ngành da giày chú ý? Ngoài hai thị trường truyền thống trên mang lại trên 80% kim ngạch xuất khẩu toàn ngành mỗi năm, tới đây, chúng tôi sẽ từng bước thâm nhập thị trường Đông Âu và một phần thị trường Nhật Bản. Song song đó, chúng tôi sẽ tiến hành các hoạt động xúc tiến thương mại đến thị trường ASEAN, Nam Mỹ và cả thị trường Trung Quốc. Khả năng tăng trưởng trên mức 10-15%/năm của ngành chắc chắn sẽ được duy trì tốt từ nay đến năm 2025. Còn thị trường trong nước thì sao, thưa ông? Hiện nay, sản lượng cung ứng của các doanh nghiệp giày trong nước cho thị trường nội địa đạt khoảng 65 triệu đôi/năm, chiếm gần 50% nhu cầu của thị trường. Phần lớn giày dép nhập khẩu vào nước ta là qua đường tiểu ngạch, được sản xuất từ Trung Quốc chiếm 40%; các loại giày dép có thương hiệu cao cấp chỉ chiếm khoảng 10%. Trong giai đoạn 2011 – 2025, chúng tôi phấn đấu làm chủ 80% chuỗi giá trị gia tăng ngành giày, từ khâu nghiên cứu thị trường, thiết kế mẫu mã, sản xuất, đến phân phối. Triển lãm năm nay tập hợp khoảng 120 nhà sản xuất, cung ứng đến từ 13 quốc gia và khu vực. Nội dung triển lãm phong phú, từ máy móc sản xuất giày, da, sản phẩm da – da thuộc đến các phụ liệu giày, hóa chất, phụ kiện, da thời trang, da nội thất. Ban tổ chức cũng dành ra một khu vực trưng bày các mẫu giày đoạt giải của các nhà thiết kế trẻ đến từ 11 Quốc gia. Triển lãm không chỉ tạo điều kiện cho các doanh nghiệp tiếp cận với những công nghệ thiết bị , nguyên liệu mới mà còn là cơ hội cho các nhà sản xuất tiếp cận sâu rộng hơn thị trường tiêu thụ trong nước; tìm kiếm đối tác, xúc tiến xuất khẩu sang các thị trường Quốc tế. Bên lề triễn lãm còn có các hoạt động khác như: hội nghị Quốc tế, hội thảo tiếp cận thị trường. Triển lãm sẽ diễn ra đến hết ngày 10/9/2010. Theo bà Panjit Pisawong – Giám đốc điều hành Cục Hợp tác Thương mại và Đầu tư Bộ Thương mại Thái Lan thì, chuyến đi lần này có 30 doanh nghiệp sản xuất và xuất khẩu da giày Thái Lan sang Việt Nam để trực tiếp trao đổi kinh nghiệm, tìm đối tác kinh doanh và các cơ hội phân phối sản phẩm tại Việt Nam. Hiện nay, giao thương giữa Việt Nam và Thài Lan trong ngành da giày chưa lớn. Tuy nhiên, cả hai nước đang nhìn thấy những cơ hội trong tương lai để thúc đẩy phát triển giao thương trong ngành này. Doanh nghiệp Việt Nam và Thái Lan trao đổi tìm cơ hội hợp tác Ông Diệp Thành Kiệt – Phó Chủ tịch Hiệp hội Da giày Việt Nam, hiện nay, khả năng xuất khẩu da giày của nước ta sang Thái Lan rất lớn vì đây là một thị trường lớn, mức sống trung bình của người dân khá cao. Đồng thời, Thái Lan cũng là nước đi trước ta trong ngành da giày nên họ có nhiều kinh nghiệm trong sản xuất, kinh doanh,… mà ta có thể học hỏi. Thái Lan hiện cũng là một thị trường mà ta nhập khẩu nguyên liệu cho ngành da giày. Ngoài ra, khi xuất khẩu sang thị trường Châu Âu hay Hoa Kỳ thực tế các doanh nghiệp nước ta rất khó thâm nhập vào hệ thống phân phối của họ vì ở đó đã hình thành hệ thống phân phối khổng lồ nhưng ở Thái Lan chúng ta có thể có cơ hội thâm nhập vào hệ thống phân phối của nước này với ưu thế về vị trí địa lý, giao thông tương đối thuận lợi, Thái Lan cũng chưa hình thành hệ thống phân phối khổng lồ như các nước Châu Âu. Các doanh nghiệp nước ta cũng có khả năng cạnh tranh với doanh nghiệp Thái Lan ở nhiều mặt, tính đối trọng tương ứng với nhau. Để thâm nhập vào thị trường Thái Lan các chuyên gia cho rằng, nên đi theo hướng kết hợp với một doanh nghiệp đã có thương hiệu ở Thái Lan để tìm cách vào trong chuỗi cung ứng của họ nhằm học hỏi kinh nghiệm. Sau đó, mới dần dần hình thành hệ thống phân phối ở đây. Ông Diệp Thành Kiệt cũng cho biết: Sắp tới, Hiệp định Đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương TPP được ký kết, sẽ tạo điều kiện để thúc đẩy sự phát triển kinh tế nước ta, trong đó có ngành da giày. Gia nhập hiệp định này chúng ta sẽ tăng lợi thế xuất khẩu vì một trong những đối tác quan trọng của TPP là Hoa Kỳ, đây là một thị trường rất lớn của ngành da giày Việt Nam. Với hiệp định này, mở ra khả năng cạnh tranh cho ngành da giày nước ta với giay da một trong những đối thủ lớn là Trung Quốc vì theo TPP có khả năng 90% dòng thuế sẽ được giảm xuống, thậm chí giảm xuống 0%. Đây là lợi thế cạnh tranh rất lớn. Ngoài ra, chúng ta cũng có cơ hội để thu hút đầu tư của các nước mạnh hơn, có nhiều điều kiện để học hỏi kinh nghiệm, công nghệ mới… tạo cơ hội cho ngành da giày Việt Nam phát triển. Với hiệp định này, nhiều thương hiệu lớn ở Hoa Kỳ cũng bắt đầu nhắm đến Việt Nam như là nơi cung cấp sản phẩm lớn cho họ. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi thế, chúng ta cũng có một số thách thức nhất định khi gia nhập vào TPP như phải chấp nhận mở cửa thị trường vì các nước trong TPP cũng có cơ hội xuất khẩu sản phẩm sang nước ta với mức thuế ưu đãi, thị trường trong nước sẽ trở nên rất cạnh tranh. Đến nay, ngành da giày Việt Nam tăng trưởng trên 12% so với cùng kỳ năm 2012, thường vào tháng 9, 10 tăng trưởng của ngành da giày rất nhanh. Do đó, với tốc độ tăng trưởng này thì rất nhiều khả năng chúng ta sẽ đạt được tốc độ tăng trưởng từ 14 – 15% trong năm nay. Mai Phương. Khách tham quan Triển lãm Quốc tế ngành Da và Giày lần thứ 16.
II. Những hạn chế và khó khăn kể trên cho thấy việc VN trở thành nước XK giày da có thứ hạng không phải do chúng ta có một chiến lược phát triển hay có nền công nghiệp da giày mạnh mà cơ bản do ta có nguồn nhân lực rẻ
.Trước đó, vào tháng 10/2006, Ủy ban châu Âu EC đã quyết định áp thuế chống bán phá giá 10% đối với giày mũ da nhập khẩu từ Việt Nam trong 2 năm, và tiếp tục gia hạn thêm 15 tháng nữa, kể từ ngày 31/12/2009 cho đến nay, với mức thuế 10%. Quyết định trên khiến cho thị phần xuất khẩu da giày Việt Nam vào thị trường châu Âu bị sụt giảm từ 15% năm 2005 xuống còn 10% năm 2009. Sau 4 năm bị áp thuế chống bán phá giá vào EU, việc dỡ bỏ sẽ mở ra nhiều cơ hội cho ngành da giày Việt Nam tiếp tục phát triển và mở rộng thị phần tại châu Âu. Riêng năm 2010, ngành da giày là một trong 5 ngành xuất khẩu có mức kim ngạch xuất khẩu cao nhất nước dệt may, da giày, dầu khí, gạo và cà phê, với kim ngạch đạt trên 5,2 tỷ USD.Trước đó, ngày 15/3, Bộ Thương mại Mỹ DOC cũng công bố giảm mức thuế chống bán phá giá đối với cá tra xuất khẩu của Việt Nam cho 6 công ty với mức giảm mạnh từ 2,44 đến 4,24 USD/kg. Theo đó các Công ty Vĩnh Hoàn, Vinh Quang, CL-Fish được áp mức thuế chống bán phá giá bằng 0; và 3 công ty khác bị áp mức 0,02 USD/kg. Hiệp hội Thủy sản Việt Nam cho biết rất hoan nghênh quyết định này của DOC. Trong mỗi đôi giày được sản xuất tại Việt Nam, hiện có đến trên 60% nguyên liệu phải nhập khẩu. Điều này xem ra vẫn rất khó cải thiện trong những năm tới? Ngoài các vật tư như bao bì, đế giày và nguyên liệu đóng gói thành phẩm đạt tỷ lệ nội địa hóa từ 80% đến 90%, hàng năm, ngành da giày Việt Nam phải nhập khẩu da thuộc thành phẩm, nguyên liệu giả da cao cấp để làm mũ giày, nguyên liệu sản xuất đế, các vật tư trang trí cao cấp, cũng lên đến 80-90%. Dù chúng tôi đã nỗ lực hạn chế nhập khẩu nguyên liệu, nhưng tỷ lệ nhập vẫn rất khó giảm được trong ngắn hạn. Thời gian qua, ngành da giày đã tìm cách phát triển các lĩnh vực cung ứng nguyên phụ liệu và công nghiệp phụ trợ, nhưng nhiều địa phương đã từ chối những dự án trong diện này, nhất là lĩnh vực thuộc da, do đây là một ngành nghề có tính ô nhiễm cao? Đúng vậy. Chúng tôi đã đi đến nhiều địa phương, nhưng thường bị họ từ chối vì sợ gây ô nhiễm môi trường. Hiện trong nước chỉ có hơn 20 doanh nghiệp Việt Nam và 5 doanh nghiệp nước ngoài hoạt động trong lĩnh vực thuộc da. Do năng lực cũng như công suất của các doanh nghiệp này còn hạn chế, nên chúng tôi không thể không nhập khẩu. Đã đến lúc cần phải khuyến khích các doanh nghiệp da giày chuyển dịch sản xuất về các tỉnh, thành phố khác, chứ không thể bám víu vào các thành phố lớn mãi được. Quan điểm của ông về vấn đề này như thế nào? Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này, vì điều đó sẽ giảm thiểu được sự mất cân đối nghiêm trọng về lao động, cũng như các cân đối xã hội khác. Theo tôi, những vùng có lợi thế về lao động và giao thông nên quy hoạch theo hướng chuyên sản xuất mũ giày, vì đây là khâu chiếm đến 65% lao động toàn ngành. Đồng thời, giữ nguyên hiện trạng các doanh nghiệp ở Vùng Kinh tế trong điểm phía Nam, miền Trung, miền Bắc, nhưng phải dành một phần cơ sở vật chất của các doanh nghiệp ở những nơi đó làm các trung tâm thiết kế mẫu, xây dựng thương hiệu, các trung tâm thương mại và trung tâm mua bán nguyên phụ liệu, duy trì phần sản xuất cốt lõi ở khâu đế và các sản phẩm hoàn thiện giày số lao động chỉ chiếm 35%. Để tốc độ tăng trưởng trong những năm tới vượt mức 10-15% như hiện nay, ngoài 2 thị trường truyền thống là châu Âu và Mỹ, tới đây những thị trường nào sẽ được ngành da giày chú ý? Ngoài hai thị trường truyền thống trên mang lại trên 80% kim ngạch xuất khẩu toàn ngành mỗi năm, tới đây, chúng tôi sẽ từng bước thâm nhập thị trường Đông Âu và một phần thị trường Nhật Bản. Song song đó, chúng tôi sẽ tiến hành các hoạt động xúc tiến thương mại đến thị trường ASEAN, Nam Mỹ và cả thị trường Trung Quốc. Khả năng tăng trưởng trên mức 10-15%/năm của ngành chắc chắn sẽ được duy trì tốt từ nay đến năm 2025. Còn thị trường trong nước thì sao, thưa ông? Hiện nay, sản lượng cung ứng của giay da các doanh nghiệp giày trong nước cho thị trường nội địa đạt khoảng 65 triệu đôi/năm, chiếm gần 50% nhu cầu của thị trường. Phần lớn giày dép nhập khẩu vào nước ta là qua đường tiểu ngạch, được sản xuất từ Trung Quốc chiếm 40%; các loại giày dép có thương hiệu cao cấp chỉ chiếm khoảng 10%. Trong giai đoạn 2011 – 2025, chúng tôi phấn đấu làm chủ 80% chuỗi giá trị gia tăng ngành giày, từ khâu nghiên cứu thị trường, thiết kế mẫu mã, sản xuất, đến phân phối. Khách tham quan Triển lãm Quốc tế ngành Da và Giày lần thứ 16. Bạn nên chọn một đôi giày vừa vặn với chân mình. Ảnh: Corbis.com.Ông Guo Weiwen, chủ tịch Tập đoàn Giày dép Wanbang, cho biết các doanh nghiệp Trung Quốc đang chuẩn bị cho vụ kiện này. 2 năm trước, tập đoàn Aokang đã dẫn đầu các công ty sản xuất giày kháng cáo phán quyết cuối cùng trong vụ kiện chống bán phá giá giày nhập khẩu từ Trung Quốc.Các doanh nghiệp kháng cáo cần phải nộp bảng điều tra chống bán phá giá mẫu trong vòng 15 ngày và trả lời bảng câu hỏi này trong vòng 40 ngày. Theo kết quả điều tra này, EU sẽ đưa ra quyết định về vụ kiện chống bán phá giá. Thời gian rà soát thông thường kéo dài từ 12 đến 15 tháng. Thủ tục rà soát sẽ không cản trở việc thực hiện các biện pháp chống bán phá giá, song EU đã tuyên bố sẽ rút ngắn tối đa thời gian rà soát. Bởi khi quay trở về thị trường nội địa, lợi thế lớn của các doanh nghiệp trong nước là chủ động được hơn 70% nguồn nguyên phụ liệu phục vụ cho sản xuất. Tuy nhiên, để chiếm giữ thị phần ngay tại thị trường sân nhà lại không hề đơn giản vì gặp một thách thức rất lớn về hàng ngoại, chiếm đến 55% thị phần. Do vậy, muốn giành lại thị phần, các doanh nghiệp phải khắc phục các điểm yếu, đó là: khâu thiết kế mẫu mã, tạo dựng thương hiệu và chủ động nguồn nhân lực. Theo Hội da-giầy TPHCM, để tháo gỡ vấn đề này buộc các doanh nghiệp phải chấp nhận bắt đầu lại từ đầu và phải có thời gian để giành lại thị phần. Đây cũng là nội dung của cuộc trao đổi giữa phóng viên Đài với ông Nguyễn Văn Khánh - Tổng thư ký Hội da giầy TPHCM. Mỹ Trang. Trong mỗi đôi giày được sản xuất tại Việt Nam, hiện có đến trên 60% nguyên liệu phải nhập khẩu. Điều này xem ra vẫn rất khó cải thiện trong những năm tới? Ngoài các vật tư như bao bì, đế giày và nguyên liệu đóng gói thành phẩm đạt tỷ lệ nội địa hóa từ 80% đến 90%, hàng năm, ngành da giày Việt Nam phải nhập khẩu da thuộc thành phẩm, nguyên liệu giả da cao cấp để làm mũ giày, nguyên liệu sản xuất đế, các vật tư trang trí cao cấp, cũng lên đến 80-90%. Dù chúng tôi đã nỗ lực hạn chế nhập khẩu nguyên liệu, nhưng tỷ lệ nhập vẫn rất khó giảm được trong ngắn hạn. Thời gian qua, ngành da giày đã tìm cách phát triển các lĩnh vực cung ứng nguyên phụ liệu và công nghiệp phụ trợ, nhưng nhiều địa phương đã từ chối những dự án trong diện này, nhất là lĩnh vực thuộc da, do đây là một ngành nghề có tính ô nhiễm cao? Đúng vậy. Chúng tôi đã đi đến nhiều địa phương, nhưng thường bị họ từ chối vì sợ gây ô nhiễm môi trường. Hiện trong nước chỉ có hơn 20 doanh nghiệp Việt Nam và 5 doanh nghiệp nước ngoài hoạt động trong lĩnh vực thuộc da. Do năng lực cũng như công suất của các doanh nghiệp này còn hạn chế, nên chúng tôi không thể không nhập khẩu. Đã đến lúc cần phải khuyến khích các doanh nghiệp da giày chuyển dịch sản xuất về các tỉnh, thành phố khác, chứ không thể bám víu vào các thành phố lớn mãi được. Quan điểm của ông về vấn đề này như thế nào? Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này, vì điều đó sẽ giảm thiểu được sự mất cân đối nghiêm trọng về lao động, cũng như các cân đối xã hội khác. Theo tôi, những vùng có lợi thế về lao động và giao thông nên quy hoạch theo hướng chuyên sản xuất mũ giày, vì đây là khâu chiếm đến 65% lao động toàn ngành. Đồng thời, giữ nguyên hiện trạng các doanh nghiệp ở Vùng Kinh tế trong điểm phía Nam, miền Trung, miền Bắc, nhưng phải dành một phần cơ sở vật chất của các doanh nghiệp ở những nơi đó làm các trung tâm thiết kế mẫu, xây dựng thương hiệu, các trung tâm thương mại và giay da nam dep trung tâm mua bán nguyên phụ liệu, duy trì phần sản xuất cốt lõi ở khâu đế và các sản phẩm hoàn thiện giày số lao động chỉ chiếm 35%. Để tốc độ tăng trưởng trong những năm tới vượt mức 10-15% như hiện nay, ngoài 2 thị trường truyền thống là châu Âu và Mỹ, tới đây những thị trường nào sẽ được ngành da giày chú ý? Ngoài hai thị trường truyền thống trên mang lại trên 80% kim ngạch xuất khẩu toàn ngành mỗi năm, tới đây, chúng tôi sẽ từng bước thâm nhập thị trường Đông Âu và một phần thị trường Nhật Bản. Song song đó, chúng tôi sẽ tiến hành các hoạt động xúc tiến thương mại đến thị trường ASEAN, Nam Mỹ và cả thị trường Trung Quốc. Khả năng tăng trưởng trên mức 10-15%/năm của ngành chắc chắn sẽ được duy trì tốt từ nay đến năm 2025. Còn thị trường trong nước thì sao, thưa ông? Hiện nay, sản lượng cung ứng của các doanh nghiệp giày trong nước cho thị trường nội địa đạt khoảng 65 triệu đôi/năm, chiếm gần 50% nhu cầu của thị trường. Phần lớn giày dép nhập khẩu vào nước ta là qua đường tiểu ngạch, được sản xuất từ Trung Quốc chiếm 40%; các loại giày dép có thương hiệu cao cấp chỉ chiếm khoảng 10%. Trong giai đoạn 2011 – 2025, chúng tôi phấn đấu làm chủ 80% chuỗi giá trị gia tăng ngành giày, từ khâu nghiên cứu thị trường, thiết kế mẫu mã, sản xuất, đến phân phối. Trước đó, vào tháng 10/2006, Ủy ban châu Âu EC đã quyết định áp thuế chống bán phá giá 10% đối với giày mũ da nhập khẩu từ Việt Nam trong 2 năm, và tiếp tục gia hạn thêm 15 tháng nữa, kể từ ngày 31/12/2009 cho đến nay, với mức thuế 10%. Quyết định trên khiến cho thị phần xuất khẩu da giày Việt Nam vào thị trường châu Âu bị sụt giảm từ 15% năm 2005 xuống còn 10% năm 2009. Sau 4 năm bị áp thuế chống bán phá giá vào EU, việc dỡ bỏ sẽ mở ra nhiều cơ hội cho ngành da giày Việt Nam tiếp tục phát triển và mở rộng thị phần tại châu Âu. Riêng năm 2010, ngành da giày là một trong 5 ngành xuất khẩu có mức kim ngạch xuất khẩu cao nhất nước dệt may, da giày, dầu khí, gạo và cà phê, với kim ngạch đạt trên 5,2 tỷ USD.Trước đó, ngày 15/3, Bộ Thương mại Mỹ DOC cũng công bố giảm mức thuế chống bán phá giá đối với cá tra xuất khẩu của Việt Nam cho 6 công ty với mức giảm mạnh từ 2,44 đến 4,24 USD/kg. Theo đó các Công ty Vĩnh Hoàn, Vinh Quang, CL-Fish được áp mức thuế chống bán phá giá bằng 0; và 3 công ty khác bị áp mức 0,02 USD/kg. Hiệp hội Thủy sản Việt Nam cho biết rất hoan nghênh quyết định này của DOC .. Lefaso cũng ghi nhận xu hướng dịch chuyển các đơn hàng đặt hàng từ thị trường Trung Quốc sang VN ngày một nhiều, trong đó có không ít nhà đặt hàng đến từ Nhật Bản. T.V.N. Trong mỗi đôi giày được sản xuất tại Việt Nam, hiện có đến trên 60% nguyên liệu phải nhập khẩu. Điều này xem ra vẫn rất khó cải thiện trong những năm tới? Ngoài các vật tư như bao bì, đế giày và nguyên liệu đóng gói thành phẩm đạt tỷ lệ nội địa hóa từ 80% đến 90%, hàng năm, ngành da giày Việt Nam phải nhập khẩu da thuộc thành phẩm, nguyên liệu giả da cao cấp để làm mũ giày, nguyên liệu sản xuất đế, các vật tư trang trí cao cấp, cũng lên đến 80-90%. Dù chúng tôi đã nỗ lực hạn chế nhập khẩu nguyên liệu, nhưng tỷ lệ nhập vẫn rất khó giảm được trong ngắn hạn. Thời gian qua, ngành da giày đã tìm cách phát triển các lĩnh vực cung ứng nguyên phụ liệu và công nghiệp phụ trợ, nhưng nhiều địa phương đã từ chối những dự án trong diện này, nhất là lĩnh vực thuộc da, do đây là một ngành nghề có tính ô nhiễm cao? Đúng vậy. Chúng tôi đã đi đến nhiều địa phương, nhưng thường bị họ từ chối vì sợ gây ô nhiễm môi trường. Hiện trong nước chỉ có hơn 20 doanh nghiệp Việt Nam và 5 doanh nghiệp nước ngoài hoạt động trong lĩnh vực thuộc da. Do năng lực cũng như công suất của các doanh nghiệp này còn hạn chế, nên chúng tôi không thể không nhập khẩu. Đã đến lúc cần phải khuyến khích các doanh nghiệp da giày chuyển dịch sản xuất về các tỉnh, thành phố khác, chứ không thể bám víu vào các thành phố lớn mãi được. Quan điểm của ông về vấn đề này như thế nào? Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này, vì điều đó sẽ giảm thiểu được sự mất cân đối nghiêm trọng về lao động, cũng như các cân đối xã hội khác. Theo tôi, những vùng có lợi thế về lao động và giao thông nên quy hoạch theo hướng chuyên sản xuất mũ giày, vì đây là khâu chiếm đến 65% lao động toàn ngành. Đồng thời, giữ nguyên hiện trạng các doanh nghiệp ở Vùng Kinh tế trong điểm phía Nam, miền Trung, miền Bắc, nhưng phải dành một phần cơ sở vật chất của các doanh nghiệp ở những nơi đó làm các trung tâm thiết kế mẫu, xây dựng thương hiệu, các trung tâm thương mại và trung tâm mua bán nguyên phụ liệu, duy trì phần sản xuất cốt lõi ở khâu đế và các sản phẩm hoàn thiện giày số lao động chỉ chiếm 35%. Để tốc độ tăng trưởng trong những năm tới vượt mức 10-15% như hiện nay, ngoài 2 thị trường truyền thống là châu Âu và Mỹ, tới đây những thị trường nào sẽ được ngành da giày chú ý? Ngoài hai thị trường truyền thống trên mang lại trên 80% kim ngạch xuất khẩu toàn ngành mỗi năm, tới đây, chúng tôi sẽ từng bước thâm nhập thị trường Đông Âu và một phần thị trường Nhật Bản. Song song đó, chúng tôi sẽ tiến hành các hoạt động xúc tiến thương mại đến thị trường ASEAN, Nam Mỹ và cả thị trường Trung Quốc. Khả năng tăng trưởng trên mức 10-15%/năm của ngành chắc chắn sẽ được duy trì tốt từ nay đến năm 2025. Còn thị trường trong nước thì sao, thưa ông? Hiện nay, sản lượng cung ứng của các doanh nghiệp giày trong nước cho thị trường nội địa đạt khoảng 65 triệu đôi/năm, chiếm gần 50% nhu cầu của thị trường. Phần lớn giày dép nhập khẩu vào nước ta là qua đường tiểu ngạch, được sản xuất từ Trung Quốc chiếm 40%; các loại giày dép có thương hiệu cao cấp chỉ chiếm khoảng 10%. Trong giai đoạn 2011 – 2025, chúng tôi phấn đấu làm chủ 80% chuỗi giá trị gia tăng ngành giày, từ khâu nghiên cứu thị trường, thiết kế mẫu mã, sản xuất, đến phân phối. Ông Guo Weiwen, chủ tịch Tập đoàn Giày dép Wanbang, cho biết các doanh nghiệp Trung Quốc đang chuẩn bị cho vụ kiện này. 2 năm trước, tập đoàn Aokang đã dẫn đầu các công ty sản xuất giày kháng cáo phán quyết cuối cùng trong vụ kiện chống bán phá giá giày nhập khẩu từ Trung Quốc.Các doanh nghiệp kháng cáo cần phải nộp bảng điều tra chống bán phá giá mẫu trong vòng 15 ngày và trả lời bảng câu hỏi này trong vòng 40 ngày. Theo kết quả điều tra này, EU sẽ đưa ra quyết định về vụ kiện chống bán phá giá. Thời gian rà soát thông thường kéo dài từ 12 đến 15 tháng. Thủ tục rà soát sẽ không cản trở việc thực hiện các biện pháp chống bán phá giá, song EU đã tuyên bố giay da sẽ rút ngắn tối đa thời gian rà soát. Đang trưng bày tại hội chợ thời trang triển lãm Giảng Võ Hà Nội, chiếc giày khổng lồ thu hút khá nhiều người xem. Với chiều dài 2,72m, rộng 1,01m, cao 1,03m, nguyên liệu da thuộc 17m2, da lót 13m2, keo 20kg, dây khâu 300m do các nghệ nhân hội da giày xã Phú Yên, huyện Phú Xuyên Hà Tây miệt mài sản xuất.Chiếc giày kỷ lục này đã từng tham gia cuộc thi Tạo mẫu thiết kế giày 2007 với chủ đề Nhịp bước thời đại.Hoàng Hà .
III. Nét nổi bật của bộ sưu tập lần này là hãng đã áp dụng công nghệ chống shock Adiprene của giày thể thao Adidas vào giày da truyền thống
Trong mỗi đôi giày được sản xuất tại Việt Nam, hiện có đến trên 60% nguyên liệu phải nhập khẩu. Điều này xem ra vẫn rất khó cải thiện trong những năm tới? Ngoài các vật tư như bao bì, đế giày và nguyên liệu đóng gói thành phẩm đạt tỷ lệ nội địa hóa từ 80% đến 90%, hàng năm, ngành da giày Việt Nam phải nhập khẩu da thuộc thành phẩm, nguyên liệu giả da cao cấp để làm mũ giày, nguyên liệu sản xuất đế, các vật tư trang trí cao cấp, cũng lên đến 80-90%. Dù chúng tôi đã nỗ lực hạn chế nhập khẩu nguyên liệu, nhưng tỷ lệ nhập vẫn rất khó giảm được trong ngắn hạn. Thời gian qua, ngành da giày đã tìm cách phát triển các lĩnh vực cung ứng nguyên phụ liệu và công nghiệp phụ trợ, nhưng nhiều địa phương đã từ chối những dự án trong diện này, nhất là lĩnh vực thuộc da, do đây là một ngành nghề có tính ô nhiễm cao? Đúng vậy. Chúng tôi đã đi đến nhiều địa phương, nhưng thường bị họ từ chối vì sợ gây ô nhiễm môi trường. Hiện trong nước chỉ có hơn 20 doanh nghiệp Việt Nam và 5 doanh nghiệp nước ngoài hoạt động trong lĩnh vực thuộc da. Do năng lực cũng như công suất của các doanh nghiệp này còn hạn chế, nên chúng tôi không thể không nhập khẩu. Đã đến lúc cần phải khuyến khích các doanh nghiệp da giày chuyển dịch sản xuất về các tỉnh, thành phố khác, chứ không thể bám víu vào các thành phố lớn mãi được. Quan điểm của ông về vấn đề này như thế nào? Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này, vì điều đó sẽ giảm thiểu được sự mất cân đối nghiêm trọng về lao động, cũng như các cân đối xã hội khác. Theo tôi, những vùng có lợi thế về lao động và giao thông nên quy hoạch theo hướng chuyên sản xuất mũ giày, vì đây là khâu chiếm đến 65% lao động toàn ngành. Đồng thời, giữ nguyên hiện trạng các doanh nghiệp ở Vùng Kinh tế trong điểm phía Nam, miền Trung, miền Bắc, nhưng phải dành một phần cơ sở vật chất của các doanh nghiệp ở những nơi đó làm các trung tâm thiết kế mẫu, xây dựng thương hiệu, các trung tâm thương mại và trung tâm mua bán nguyên phụ liệu, duy trì phần sản xuất cốt lõi ở khâu đế và các sản phẩm hoàn thiện giày số lao động chỉ chiếm 35%. Để tốc độ tăng trưởng trong những năm tới vượt giay da nam reehemes mức 10-15% như hiện nay, ngoài 2 thị trường truyền thống là châu Âu và Mỹ, tới đây những thị trường nào sẽ được ngành da giày chú ý? Ngoài hai thị trường truyền thống trên mang lại trên 80% kim ngạch xuất khẩu toàn ngành mỗi năm, tới đây, chúng tôi sẽ từng bước thâm nhập thị trường Đông Âu và một phần thị trường Nhật Bản. Song song đó, chúng tôi sẽ tiến hành các hoạt động xúc tiến thương mại đến thị trường ASEAN, Nam Mỹ và cả thị trường Trung Quốc. Khả năng tăng trưởng trên mức 10-15%/năm của ngành chắc chắn sẽ được duy trì tốt từ nay đến năm 2025. Còn thị trường trong nước thì sao, thưa ông? Hiện nay, sản lượng cung ứng của các doanh nghiệp giày trong nước cho thị trường nội địa đạt khoảng 65 triệu đôi/năm, chiếm gần 50% nhu cầu của thị trường. Phần lớn giày dép nhập khẩu vào nước ta là qua đường tiểu ngạch, được sản xuất từ Trung Quốc chiếm 40%; các loại giày dép có thương hiệu cao cấp chỉ chiếm khoảng 10%. Trong giai đoạn 2011 – 2025, chúng tôi phấn đấu làm chủ 80% chuỗi giá trị gia tăng ngành giày, từ khâu nghiên cứu thị trường, thiết kế mẫu mã, sản xuất, đến phân phối. Lefaso cũng ghi nhận xu hướng dịch chuyển các đơn hàng đặt hàng từ thị trường Trung Quốc sang VN ngày một nhiều, trong đó có không ít nhà đặt hàng đến từ Nhật Bản. T.V.N. Khách tham quan Triển lãm Quốc tế ngành Da và Giày lần thứ 16. Khách tham quan Triển lãm Quốc tế ngành Da và Giày lần thứ 16.. Theo bà Panjit Pisawong – Giám đốc điều hành Cục Hợp tác Thương mại và Đầu tư Bộ Thương mại Thái Lan thì, chuyến đi lần này có 30 doanh nghiệp sản xuất và xuất khẩu da giày Thái Lan sang Việt Nam để trực tiếp trao đổi kinh nghiệm, tìm đối tác kinh doanh và các cơ hội phân phối sản phẩm tại Việt Nam. Hiện nay, giao thương giữa Việt Nam và Thài Lan trong ngành da giày chưa lớn. Tuy nhiên, cả hai nước đang nhìn thấy những cơ hội trong tương lai để thúc đẩy phát triển giao thương trong ngành này. Doanh nghiệp Việt Nam và Thái Lan trao đổi tìm cơ hội hợp tác Ông Diệp Thành Kiệt – Phó Chủ tịch Hiệp hội Da giày Việt Nam, hiện nay, khả năng xuất khẩu da giày của nước ta sang Thái Lan rất lớn vì đây là một thị trường lớn, mức sống trung bình của người dân khá cao. Đồng thời, Thái Lan cũng là nước đi trước ta trong ngành da giày nên họ có nhiều kinh nghiệm trong sản xuất, kinh doanh,… mà ta có thể học hỏi. Thái Lan hiện cũng là một thị trường mà ta nhập khẩu nguyên liệu cho ngành da giày. Ngoài ra, khi xuất khẩu sang thị trường Châu Âu hay Hoa Kỳ thực tế các doanh nghiệp nước ta rất khó thâm nhập vào hệ thống phân phối của họ vì ở đó đã hình thành hệ thống phân phối khổng lồ nhưng ở Thái Lan chúng ta có thể có cơ hội thâm nhập vào hệ thống phân phối của nước này với ưu thế về vị trí địa lý, giao thông tương đối thuận lợi, Thái Lan cũng chưa hình thành hệ thống phân phối khổng lồ như các nước Châu Âu. Các doanh nghiệp nước ta cũng có khả năng cạnh tranh với doanh nghiệp Thái Lan ở nhiều mặt, tính đối trọng tương ứng với nhau. Để thâm nhập vào thị trường Thái Lan các chuyên gia cho rằng, nên đi theo hướng kết hợp với một doanh nghiệp đã có thương hiệu ở Thái Lan để tìm cách vào trong chuỗi cung ứng của họ nhằm học hỏi kinh nghiệm. Sau đó, mới dần dần hình thành hệ thống phân phối ở đây. Ông Diệp Thành Kiệt cũng cho biết: Sắp tới, Hiệp định Đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương TPP được ký kết, sẽ tạo điều kiện để thúc đẩy sự phát triển kinh tế nước ta, trong đó có ngành da giày. Gia nhập hiệp định này chúng ta sẽ tăng lợi thế xuất khẩu vì một trong những đối tác quan trọng của TPP là Hoa Kỳ, đây là một thị trường rất lớn của ngành da giày Việt Nam. Với hiệp định này, mở ra khả năng cạnh tranh cho ngành da giày nước ta với một trong những đối thủ lớn là Trung Quốc vì theo TPP có khả năng 90% dòng thuế sẽ được giảm xuống, thậm chí giảm xuống 0%. Đây là lợi thế cạnh tranh rất lớn. Ngoài ra, chúng ta cũng có cơ hội để thu hút đầu tư của các nước mạnh hơn, có nhiều điều kiện để học hỏi kinh nghiệm, công nghệ mới… tạo cơ hội cho ngành da giày Việt Nam phát triển. Với hiệp định này, nhiều thương hiệu lớn ở Hoa Kỳ cũng bắt đầu nhắm đến Việt Nam như là nơi cung cấp sản phẩm lớn cho họ. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi thế, chúng ta cũng có một số thách thức nhất định khi gia nhập vào TPP như phải chấp nhận mở cửa thị trường vì các nước trong TPP cũng có cơ hội xuất khẩu sản phẩm sang nước ta với mức thuế ưu đãi, thị trường trong nước sẽ trở nên rất cạnh tranh. Đến nay, ngành da giày Việt Nam tăng trưởng trên 12% so với cùng kỳ năm 2012, thường vào tháng 9, 10 tăng trưởng của ngành da giày rất nhanh. Do đó, với tốc độ tăng trưởng này thì rất nhiều khả năng chúng ta sẽ đạt được tốc độ tăng trưởng từ 14 – 15% trong năm nay. Mai Phương. Triển lãm lần này thu hút 100 nhà sản xuất, cung ứng trong nước và quốc tế đến từ 14 quốc gia và vùng lãnh thổ tham dự. Các sản phẩm trưng bày tại triển lãm gồm: máy móc sản xuất giày, sản xuất da thuộc, sản xuất sản phẩm da, thuộc da; phụ liệu giày; hóa chất; phụ kiện... Đặc biệt, triển lãm dành phần lớn không gian giới thiệu các công nghệ, thiết bị mới, nguồn nguyên liệu mới, các sản phẩm mới nhất trong lĩnh vực giày gia của Việt Nam và thế giới. Bên lề triển lãm còn diễn ra các hội thảo chuyên ngành. Triển lãm diễn ra trong 3 ngày 21- 23-7. HỒNG PHÚC. Trước đó, vào tháng 10/2006, Ủy ban châu Âu EC đã quyết định áp thuế chống bán phá giá 10% đối với giày mũ da nhập khẩu từ Việt Nam trong 2 năm, và tiếp tục gia hạn thêm 15 tháng nữa, kể từ ngày 31/12/2009 cho đến nay, với mức thuế 10%. Quyết định trên khiến cho thị phần xuất khẩu da giày Việt Nam vào thị trường châu Âu bị sụt giảm từ 15% năm 2005 xuống còn 10% năm 2009. Sau 4 năm bị áp thuế chống bán phá giá vào EU, việc dỡ bỏ sẽ mở ra nhiều cơ hội cho ngành da giày Việt Nam tiếp tục phát triển và mở rộng thị phần tại châu Âu. Riêng năm 2010, ngành da giày là một trong 5 ngành xuất khẩu có mức kim ngạch xuất khẩu cao nhất nước dệt may, da giày, dầu khí, gạo và cà phê, với kim ngạch đạt trên 5,2 tỷ USD.Trước đó, ngày 15/3, Bộ Thương mại Mỹ DOC cũng công bố giảm mức thuế chống bán phá giá đối với cá tra xuất khẩu của Việt Nam cho 6 công ty với mức giảm mạnh từ 2,44 đến 4,24 USD/kg. Theo đó các Công ty Vĩnh Hoàn, Vinh Quang, CL-Fish được áp mức thuế chống bán phá giá bằng 0; và 3 công ty khác bị áp mức 0,02 USD/kg. Hiệp hội Thủy sản Việt Nam cho biết rất hoan nghênh quyết định này của DOC. Lefaso cũng ghi nhận xu hướng dịch chuyển các đơn hàng đặt hàng từ thị trường Trung Quốc sang VN ngày một nhiều, trong giày da nam đó có không ít nhà đặt hàng đến từ Nhật Bản. T.V.N.Triển lãm lần này thu hút 100 nhà sản xuất, cung ứng trong nước và quốc tế đến từ 14 quốc gia và vùng lãnh thổ tham dự. Các sản phẩm trưng bày tại triển lãm gồm: máy móc sản xuất giày, sản xuất da thuộc, sản xuất sản phẩm da, thuộc da; phụ liệu giày; hóa chất; phụ kiện... Đặc biệt, triển lãm dành phần lớn không gian giới thiệu các công nghệ, thiết bị mới, nguồn nguyên liệu mới, các sản phẩm mới nhất trong lĩnh vực giày gia của Việt Nam và thế giới. Bên lề triển lãm còn diễn ra các hội thảo chuyên ngành. Triển lãm diễn ra trong 3 ngày 21- 23-7. HỒNG PHÚC. Triển lãm năm nay tập hợp khoảng 120 nhà sản xuất, cung ứng đến từ 13 quốc gia và khu vực. Nội dung triển lãm phong phú, từ máy móc sản xuất giày, da, sản phẩm da – da thuộc đến các phụ liệu giày, hóa chất, phụ kiện, da thời trang, da nội thất. Ban tổ chức cũng dành ra một khu vực trưng bày các mẫu giày đoạt giải của các nhà thiết kế trẻ đến từ 11 Quốc gia. Triển lãm không chỉ tạo điều kiện cho các doanh nghiệp tiếp cận với những công nghệ thiết bị , nguyên liệu mới mà còn là cơ hội cho các nhà sản xuất tiếp cận sâu rộng hơn thị trường tiêu thụ trong nước; tìm kiếm đối tác, xúc tiến xuất khẩu sang các thị trường Quốc tế. Bên lề triễn Giay da lãm còn có các hoạt động khác như: hội nghị Quốc tế, hội thảo tiếp cận thị trường. Triển lãm sẽ diễn ra đến hết ngày 10/9/2010. Lefaso cũng ghi nhận xu hướng dịch chuyển các đơn hàng đặt hàng từ thị trường Trung Quốc sang VN ngày một nhiều, trong đó có không ít nhà đặt hàng đến từ Nhật Bản. T.V.N. Đang trưng bày tại hội chợ thời trang triển lãm Giảng Võ Hà Nội, chiếc giày khổng lồ thu hút khá nhiều người xem. Với chiều dài 2,72m, rộng 1,01m, cao 1,03m, nguyên liệu da thuộc 17m2, da lót 13m2, keo 20kg, dây khâu 300m do các nghệ nhân hội da giày xã Phú Yên, huyện Phú Xuyên Hà Tây miệt mài sản xuất.Chiếc giày kỷ lục này đã từng tham gia cuộc thi Tạo mẫu thiết kế giày 2007 với chủ đề Nhịp bước thời đại.Hoàng Hà .. Triển lãm năm nay tập hợp khoảng 120 nhà sản xuất, cung ứng đến từ 13 quốc gia và khu vực. Nội dung triển lãm phong phú, từ máy móc sản xuất giày, da, sản phẩm da – da thuộc đến các phụ liệu giày, hóa chất, phụ kiện, da thời trang, da nội thất. Ban tổ chức cũng dành ra một khu vực trưng bày các mẫu giày đoạt giải của các nhà thiết kế trẻ đến từ 11 Quốc gia. Triển lãm không chỉ tạo điều kiện cho các doanh nghiệp tiếp cận với những công nghệ thiết bị , nguyên liệu mới mà còn là cơ hội cho các nhà sản xuất tiếp cận sâu rộng hơn thị trường tiêu thụ trong nước; tìm kiếm đối tác, xúc tiến xuất khẩu sang các thị trường Quốc tế. Bên lề triễn lãm còn có các hoạt động khác như: hội nghị Quốc tế, hội thảo tiếp cận thị trường. Triển lãm sẽ diễn ra đến hết ngày 10/9/2010. Theo bà Panjit Pisawong – Giám đốc điều hành Cục Hợp tác Thương mại và Đầu tư Bộ Thương mại Thái Lan thì, chuyến đi lần này có 30 doanh nghiệp sản xuất và xuất khẩu da giày Thái Lan sang Việt Nam để trực tiếp trao đổi kinh nghiệm, tìm đối tác kinh doanh và các cơ hội phân phối sản phẩm tại Việt Nam. Hiện nay, giao thương giữa Việt Nam và Thài Lan trong ngành da giày chưa lớn. Tuy nhiên, cả hai nước đang nhìn thấy những cơ hội trong tương lai để thúc đẩy phát triển giao thương trong ngành này. Doanh nghiệp Việt Nam và Thái Lan trao đổi tìm cơ hội hợp tác Ông Diệp Thành Kiệt – Phó Chủ tịch Hiệp hội Da giày Việt Nam, hiện nay, khả năng xuất khẩu da giày của nước ta sang Thái Lan rất lớn vì đây là một thị trường lớn, mức sống trung bình của người dân khá cao. Đồng thời, Thái Lan cũng là nước đi trước ta trong ngành da giày nên họ có nhiều kinh nghiệm trong sản xuất, kinh doanh,… mà ta có thể học hỏi. Thái Lan hiện cũng là một thị trường mà ta nhập khẩu nguyên liệu cho ngành da giày. Ngoài ra, khi xuất khẩu sang thị trường Châu Âu hay Hoa Kỳ thực tế các doanh nghiệp nước ta rất khó thâm nhập vào hệ thống phân phối của họ vì ở đó đã hình thành hệ thống phân phối khổng lồ nhưng ở Thái Lan chúng ta có thể có cơ hội thâm nhập vào hệ thống phân phối của nước này với ưu thế về vị trí địa lý, giao thông tương đối thuận lợi, Thái Lan cũng chưa hình thành hệ thống phân phối khổng lồ như các nước Châu Âu. Các doanh nghiệp nước ta cũng có khả năng cạnh tranh với doanh nghiệp Thái Lan ở nhiều mặt, tính đối trọng tương ứng với nhau. Để thâm nhập vào thị trường Thái Lan các chuyên gia cho rằng, nên đi theo hướng kết hợp với một doanh nghiệp đã có thương hiệu ở Thái Lan để tìm cách vào trong chuỗi cung ứng của họ nhằm học hỏi kinh nghiệm. Sau đó, mới dần dần hình thành hệ thống giay da phân phối ở đây. Ông Diệp Thành Kiệt cũng cho biết: Sắp tới, Hiệp định Đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương TPP được ký kết, sẽ tạo điều kiện để thúc đẩy sự phát triển kinh tế nước ta, trong đó có ngành da giày. Gia nhập hiệp định này chúng ta sẽ tăng lợi thế xuất khẩu vì một trong những đối tác quan trọng của TPP là Hoa Kỳ, đây là một thị trường rất lớn của ngành da giày Việt Nam. Với hiệp định này, mở ra khả năng cạnh tranh cho ngành da giày nước ta với một trong những đối thủ lớn là Trung Quốc vì theo TPP có khả năng 90% dòng thuế sẽ được giảm xuống, thậm chí giảm xuống 0%. Đây là lợi thế cạnh tranh rất lớn. Ngoài ra, chúng ta cũng có cơ hội để thu hút đầu tư của các nước mạnh hơn, có nhiều điều kiện để học hỏi kinh nghiệm, công nghệ mới… tạo cơ hội cho ngành da giày Việt Nam phát triển. Với hiệp định này, nhiều thương hiệu lớn ở Hoa Kỳ cũng bắt đầu nhắm đến Việt Nam như là nơi cung cấp sản phẩm lớn cho họ. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi thế, chúng ta cũng có một số thách thức nhất định khi gia nhập vào TPP như phải chấp nhận mở cửa thị trường vì các nước trong TPP cũng có cơ hội xuất khẩu sản phẩm sang nước ta với mức thuế ưu đãi, thị trường trong nước sẽ trở nên rất cạnh tranh. Đến nay, ngành da giày Việt Nam tăng trưởng trên 12% so với cùng kỳ năm 2012, thường vào tháng 9, 10 tăng trưởng của ngành da giày rất nhanh. Do đó, với tốc độ tăng trưởng này thì rất nhiều khả năng chúng ta sẽ đạt được tốc độ tăng trưởng từ 14 – 15% trong năm nay. Mai Phương. Lefaso cũng ghi nhận xu hướng dịch chuyển các đơn hàng đặt hàng từ thị trường Trung Quốc sang VN ngày một nhiều, trong đó có không ít nhà đặt hàng đến từ Nhật Bản. T.V.N. Trong mỗi đôi giày được sản xuất tại Việt Nam, hiện có đến trên 60% nguyên liệu phải nhập khẩu. Điều này xem ra vẫn rất khó cải thiện trong những năm tới? Ngoài các vật tư như bao bì, đế giày và nguyên liệu đóng gói thành phẩm đạt tỷ lệ nội địa hóa từ 80% đến 90%, hàng năm, ngành da giày Việt Nam phải nhập khẩu da thuộc thành phẩm, nguyên liệu giả da cao cấp để làm mũ giày, nguyên liệu sản xuất đế, các vật tư trang trí cao cấp, cũng lên đến 80-90%. Dù chúng tôi đã nỗ lực hạn chế nhập khẩu nguyên liệu, nhưng tỷ lệ nhập vẫn rất khó giảm được trong ngắn hạn. Thời gian qua, ngành da giày đã tìm cách phát triển các lĩnh vực cung ứng nguyên phụ liệu và công nghiệp phụ trợ, nhưng nhiều địa phương đã từ chối những dự án trong diện này, nhất là lĩnh vực thuộc da, do đây là một ngành nghề có tính ô nhiễm cao? Đúng vậy. Chúng tôi đã đi đến nhiều địa phương, nhưng thường bị họ từ chối vì sợ gây ô nhiễm môi trường. Hiện trong nước chỉ có hơn 20 doanh nghiệp Việt Nam và 5 doanh nghiệp nước ngoài hoạt động trong lĩnh vực thuộc da. Do năng lực cũng như công suất của các doanh nghiệp này còn hạn chế, nên chúng tôi không thể không nhập khẩu. Đã đến lúc cần phải khuyến khích các doanh nghiệp da giày chuyển dịch sản xuất về các tỉnh, thành phố khác, chứ không thể bám víu vào các thành phố lớn mãi được. Quan điểm của ông về vấn đề này như thế nào? Tôi hoàn toàn đồng ý với quan điểm này, vì điều đó sẽ giảm thiểu được sự mất cân đối nghiêm trọng về lao động, cũng như các cân đối xã hội khác. Theo tôi, những vùng có lợi thế về lao động và giao thông nên quy hoạch theo hướng chuyên sản xuất mũ giày, vì đây là khâu chiếm đến 65% lao động toàn ngành. Đồng thời, giữ nguyên hiện trạng các doanh nghiệp ở Vùng Kinh tế trong điểm phía Nam, miền Trung, miền Bắc, nhưng phải dành một phần cơ sở vật chất của các doanh nghiệp ở những nơi đó làm các trung tâm thiết kế mẫu, xây dựng thương hiệu, các trung tâm thương mại và trung tâm mua bán nguyên phụ liệu, duy trì phần sản xuất cốt lõi ở khâu đế và các sản phẩm hoàn thiện giày số lao động chỉ chiếm 35%. Để tốc độ tăng trưởng trong những năm tới vượt mức 10-15% như hiện nay, ngoài 2 thị trường truyền thống là châu Âu và Mỹ, tới đây những thị trường nào sẽ được ngành da giày chú ý? Ngoài hai thị trường truyền thống trên mang lại trên 80% kim ngạch xuất khẩu toàn ngành mỗi năm, tới đây, chúng tôi sẽ từng bước thâm nhập thị trường Đông Âu và một phần thị trường Nhật Bản. Song song đó, chúng tôi sẽ tiến hành các hoạt động xúc tiến thương mại đến thị trường ASEAN, Nam Mỹ và cả thị trường Trung Quốc. Khả năng tăng trưởng trên mức 10-15%/năm của ngành chắc chắn sẽ được duy trì tốt từ nay đến năm 2025. Còn thị trường trong nước thì sao, thưa ông? Hiện nay, sản lượng cung ứng của các doanh nghiệp giày trong nước cho thị trường nội địa đạt khoảng 65 triệu đôi/năm, chiếm gần 50% nhu cầu của thị trường. Phần lớn giày dép nhập khẩu vào nước ta là qua đường tiểu ngạch, được sản xuất từ Trung Quốc chiếm 40%; các loại giày dép có thương hiệu cao cấp chỉ chiếm khoảng 10%. Trong giai đoạn 2011 – 2025, chúng tôi phấn đấu làm chủ 80% chuỗi giá trị gia tăng ngành giày, từ khâu nghiên cứu thị trường, thiết kế mẫu mã, sản xuất, đến phân phối.
Theo giày da hà nội
.
No comments:
Post a Comment